"Đều là tại ngươi, ăn cơm mà cũng không xong, hại tay của ta tê nhức cả rồi." Ta để đũa xuống, cau mày bực tức nhìn tiểu Vương gia. 
Hắn hỏi thăm dò: "Mỏi tay sao? Ta giúp ngươi xoa bóp." Nói xong liền lấy tay vuốt ve tay của ta. (*xoa bóp*???) 
Lực đạo vừa phải làm cho ta thoải mái vô cùng. 
Bỗng nhiên, ta nghĩ tới một chuyện. 
"A? Tay của ngươi không phải không thể cử động được sao?" (ủa? giờ bé mới biết à? O.O) 
Tiểu Vương gia đối ta ra vẻ dương dương tự đắc, không lên tiếng chỉ nhẹ nhàng nở một nụ cười.(đểu) 
Ta bất mãn nói: "Ngươi lại gạt ta?" 
Còn bắt ta đút cơm cho hắn nữa chứ! (đâu có bắt đâu, là em tự nguyện mừ:() 
Nếu không phải hắn xoa bóp vô cùng thoải mái, ta nhất định đã dùng lực đẩy hắn ra. 
Tiểu Vương gia vừa xoa bóp tay giúp ta, vừa nói: "Vừa rồi tay ta quả thực không thể nhấc lên được, bất quá nhờ được ngươi đút cơm trưa cho, hiện tại tự nhiên đã tốt hơn rất nhiều rồi." 
Thật sự là thiên tài càn quấy mà. (ko là thiên tài nịnh dzai:)) 
"Ngọc Lang, ngươi nằm lên trường kỉ đi, ta giúp ngươi xoa bóp." 
Ta hừ thật mạnh một tiếng, bất quá nhìn thần tình ân cần của hắn ta thật không thể nhẫn tâm, đành phải im lặng nằm dài trên trường kỷ. 
Bàn tay rắn chắc của hắn nhẹ nhàng xoa bóp đều khắp lưng ta thật vô cùng thoải mái. 
Xem ra tiểu Vương gia thật sự đã học qua phương pháp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tai/1910299/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.