Nhớ tới chính mình tân tân khổ khổ tìm cách trở thành người tự do phút chốc lại trở về xuất phát điểm ta không khỏi ở trên giường khóc lớn một hồi, một bên khóc một bên liên tục ho khan.
Tôn quản gia sợ ta khóc quá sẽ có chuyện, ở bên cạnh gấp gáp xoa xoa tay của ta: "Hạ ca(O_o) à, ngươi khóc cái gì chứ? Chuyện tốt như vậy đâu dễ có được, ta còn phải đối đãi với ngươi như chủ tử mà."
"Ta không cần ngươi trông nom! Ta muốn khóc! Ô ô......"
Ta mặc kệ hắn, khóc càng kinh thiên động địa, thống khoái qua đi, lại nghĩ tới ta như thế nào lại số khổ như vậy, như thế nào có thể sống vì sự khoái hoạt của người khác? Mặc kệ nói gì, ta vẫn cảm thấy được sống ở trong Nhị vương phủ này không an bình chút nào.
Dẫu sao núi cao không sợ không có củi đốt.
Ta nghĩ nửa ngày, cảm thấy được chính mình thật trí tuệ hơn người lại nhiều mưu kế, vì thế đem nước mắt nước mũi hướng lên trên tấm lụa thượng đẳng lau lau, chà chà, ngẩng đầu ồn ào: "Ta đói bụng."
"Hảo, hảo." Tôn quản gia tinh thần cũng phấn chấn lên, dương cổ họng hô to: "Đem hảo cơm hảo thực lên đây, mau a, nhanh tay nhanh chân một chút, không được chậm trễ!"
Trong phòng lập tức bày ra một bàn toàn thức ăn ngon, ta nhúc nhích một chút, lập tức có hai người thị nữ đi lên, động tác nhanh nhẹn giúp ta mặc xiêm y, dìu ta đến bên cạnh bàn ngồi xuống.
Hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tai/1910264/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.