Đường từ Cửu vương phủ đến Nhị vương phủ là một đoạn mơ hồ không rõ khoảng cách. Ta cảm thấy được nó rất xa, giống ngăn sông cách biển vậy; lại tựa hồ như rất gần, còn đang đần đần độn độn, ngẩng đầu đã muốn nhìn thấy đại môn Nhị vương phủ.
Đại môn màu son giống nhau, đèn lồng cao cao giống nhau.
Bọn thị vệ đi lên bậc thang còn chưa có nhấc tay gõ cửa, đại môn liền "Nha" một tiếng mở.
Tôn quản gia mang theo vài tên hộ viện từ bên trong nghênh ngang đi ra, tinh thần lanh lẹ đối mọi người vừa chắp tay cười, vừa cao giọng nói: "Các vị đại ca phủ nội vụ thật vất vả a, trễ như thế còn có việc gì?"
Thị vệ dẫn đầu đem ta đẩy về phía trước: "Tôn quản gia, ngươi xem xem, tên này có phải hay không là quý phủ đích trốn nô? Vừa vặn để chúng ta bắt được, cũng may là nhận ra, liền gấp mang trả về cho Nhị vương gia."
"Ai nha, vậy cũng phải hảo hảo cám ơn các vị đại ca, người đâu, đem tiền thưởng ra đây." Tiền thưởng sớm đã chuẩn bị tốt được bưng ra, bạc đến tay kẻ nào cũng tươi cười rạng rỡ. Tôn quản gia cùng bọn họ nói vài câu, cầm trong tay lệnh bài bọn thị vệ giao cho hắn, đi đến trước mặt ta, khanh khách nở nụ cười: "Ta nói Hạ ca à, đêm nay như thế nào lại khổ sở chật vật như vậy? Ha ha, ta nói, lệnh bài lệnh bài, chủ tử cầm mới là lệnh bài, nô tài cầm, có thể dung vào việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tai/1910257/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.