Có người trời sinh tính cách đã đê tiện, ngoại trừ vàng bạc phú quý thì chẳng còn ý vị gì cả, y rút ra kết luận và cũng biết cách làm thế nào để lợi dụng những người này.
“Ngươi nguyện ý vì bản vương tới mức nào?”
Kiều Nghênh Phong sửng sốt. Vân Phi Nhật mở hai chân, vuốt ve hạ thể của hắn. Thiếu niên da dẻ không trắng cũng không mềm mại, thể trạng lại tráng kiện này căn bản không phải khẩu vị của y, thế nhưng nếu chỉ dùng miệng, thì hẳn là như nhau thôi.
Kiều Nghênh Phong cổ họng một trận rung động, nắm chặt quả đấm, cúi đầu xuống nói: “Ta có thể làm Vương gia hài lòng vui vẻ.”
“Vậy là tốt rồi, còn chưa hầu hạ đi!” Vân Phi Nhật dựa vào giường, nhìn hắn cười.
“Vâng, Vương gia chờ ta một lát, ta chuẩn bị một chút.”
Y khép hờ hai mắt chờ hắn. Không biết Kiều Nghênh Phong làm gì mà cứ quay đi quay lại vài lần. Rốt cục sau khi trở về, kéo dây lưng quần y xuống*. Kiều Nghênh Phong dùng khăn trắng thấm nước nóng, nhẹ nhàng lướt qua nửa thân dưới của Vân Phi Nhật, ngay cả hạ thân cũng đều tỉ mỉ chà lau sạch sẽ.
Từng kẽ ngón chân cũng được hắn dùng khăn nóng lau chùi, lại được khăn nóng xoa bóp, Vân Phi Nhật thoải mái gần như muốn ngủ, hắn cũng thức thời, lập tức chuẩn bị chẩm tử (*),để y nằm xuống ngủ, sau đó theo mức độ nặng nhẹ mà xoa bóp nửa thân dưới của y.
“Nga, thoải mái, bên này thoải mái, ấn mạnh một chút.”
Y cảm thấy chân mình thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-tai-tinh-nhan/94927/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.