Ánh đèn mờ ảo.
Một bóng người co ro trên ghế, gập người như một con tôm, hai cánh tay buông thõng rũ rượi, mềm nhũn che đi đôi mắt.
Dung Nham ngồi trên chiếc sofa gần đó, mặt không chút biểu cảm, nốc từng cốc rượu mạnh.
Tần Tống mở cửa, vội vàng bước vào, đập vào mắt anh là cảnh tượng yên lặngnhư vậy. “Tiểu Tứ…” Ánh mắt Dung Nham nhìn tới, Tần Tống cứng họng,không thốt ra được nửa câu sau.
Kỷ Nam lập tức ngồi dậy, lắp bắp hỏi: “Mọi người đâu?”
Tần Tống do dự nhìn về phía Dung Nham, nếu anh biết Dung Nham ở đây, chothêm mười lá gan nữa chắc anh cũng chẳng dám mò tới. Con người anh hainày, lúc bình thường thì hoà nhã, phong độ, nhưng lúc giận dữ thì đángsợ hơn bất kỳ ai. Đắc tội với đại ca, nhiều nhất cũng chỉ bị một trậnđòn, với anh ba thì bị mắng vài câu, nhưng với anh hai, không ai biếtmức độ điên khùng của anh ta đến đâu, không biết mới là đáng sợ. Lúc này Tần Tống vô cùng lo sợ.
“Tống, bọn Lý Nham đâu?” Kỷ Nam khôngthèm đi giày, bước chân trần về phía Tần Tống, ấn vào vai anh lay mạnh.Tần Tống bị Kỷ Nam hành hạ đến mất hồn mất vía, vội vàng khai: “Yến Hồinói, vẫn đang trong tay bọn nước ngoài kia. Yến Hồi không buôn vũ khí,cũng không kết giao gì với bọn họ, hơn nữa… Tiểu Tứ, đừng lắc nữa đượckhông, em sắp nôn ra máu rồi đây này!”
Kỷ Nam buông anh ra, quay người cầm áo khoác rồi bước ra ngoài.
Tay chưa chạm đến cửa đã bị kéo mạnh ngược lại. Dung Nham siết chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-ro/1299327/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.