Con người cảm thấy sảng khoái nhất là lúc tự nhiên tỉnh dậy sau một giấc ngủ sâu, rồi lười biếng hỏi người bên cạnh: “Mấy giờ rồi?”
“Mười một giờ hai mươi.”
Cố Yên sững sốt, không phải vì thời gian đã muộn mà vì trả lời cô là một giọng nữ dịu dàng.
Quả nhiên, vừa ngồi dậy, cô đã thấy ngay mỹ nhân Trần Doãn Chi – trợ lý của Lương Phi Phàm đang đứng ở cạnh giường. Hôm nay cô ta mặc một bộ đồcông sở màu xanh, trông rất mát mẻ, dễ chịu, gương mặt trang điểm nhẹnhàng khiến cô ta trông tràn đầy sức sống.
“Đây là mấy bộ quầnáo tôi vừa mới mua cho Cố tiểu thư, cô chọn lấy một bộ thử xem có vừakhông.” Vừa nói cô ta vừa chỉ về đống đồ đang treo ở đầu giường. “Ở đâycó cả nội y. Bữa sáng nửa tiếng sau sẽ được mang tới. Cố tiểu thư, côcòn cần gì nữa không ạ?”
Cố Yên ôm chiếc chăn, bặm môi không nói gì, lúc này cô không cần gì mà chỉ muốn thét lên, cô hãy cút ra ngoài cho tôi!
Nhưng Trần Doãn Chi lại tỏ ra rất lễ phép, mở miệng là Cố tiểu thư, hơn nữa,cô cũng biết về sau cô còn phải nhờ tới cô ta nhiều nên cố nuốt cơn giận vào trong. Bài học đầu tiên mà Cố Minh Châu dạy cho Cố Yên là đừng cóhơi tí là trở mặt ngay với đối phương, cho dù người đó có đáng ghét cỡnào thì cũng đừng tỏ thái độ cho người ta thấy.
“Không có gì, phiền cô đi ra ngoài trước.”
Trần Doãn Chi gật đầu bước ra ngoài.
Cố Yên khẽ cắn môi, bước xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-ro/1299295/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.