Mấy hôm nay, Trọng Lâm mỗi ngày đều đến sân chơi trò chơi này, rốtcuộc cũng không gặp được Thu Ý Hàm. Anh không biết phải làm sao để tìmcô, chỉ có thể hy vọng ở trong này gặp được cô lần nữa.Lại suốt một ngày, một mình anh đi loanh quanh ở trong sân chơi tròchơi. Ý Hàm thật sự sẽ không xuất hiện ở trong này nữa sao? Trọng Lâm tự hỏi mình như vậy. Thật ra, dường như anh hơi ngốc một chút, nếu làtrước kia, cho dù phải lật tung thành phố này, cũng nhất định phải dùngphương pháp cực đoan để tìm ra Thu Ý Hàm.
Nhưng bây giờ, Trọng Lâm nở nụ cười, kiểu lặng lẽ gặp nhau mới là cái anh thật sự muốn sao? Nếu ông trời chưa từng để cho bọn họ gặp nhau,anh sẽ không lại đi làm phiền cuộc sống của Ý Hàm.
Mấy năm nay không có anh, Ý Hàm nhất định đã thật sự hạnh phúc. Có lẽ anh sẽ lựa chọn ở nơi này lâu dài, cùng hít thở chung một bầu không khí với Ý Hàm trong cuộc sống về sau. Cứ như vậy anh cũng có thể thoả mãn.
“Anh à, nước của anh.” Thu Ý Hàm bỗng nhiên ôm mấy chai nước xuấthiện trước mặt Trọng Lâm, điều này khiến anh không thể tin đây là sựthật.
Hôm đó, sau khi Thu Ý Hàm trở về mới nhớ đến, ngày hôm đó, khi côđụng rớt nước của anh, còn chưa kịp nhặt lên đã bị hành động quái lạ của anh này làm cho quên. Mấy hôm nay, cô đã đến đây xem có thể gặp lạiđược anh hay không, trả lại nước cho anh.
Hôm nay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-nhau-mot-loi-hua/2251016/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.