Kiệt! Bấy lâu nay...em chỉ là một người thế thân thôi sao?
Người đàn ông trước mặt cô khẽ gật đầu.
- Xin lỗi...
Cả người Khúc Yên run rẩy, cô quỳ thụp xuống, nước mắt bắt đầu ứa ra.
Vài phút im lặng...
Hắn dùng đôi mắt tuyệt đẹp ấy trầm ngâm nhìn cô, ánh mắt hiện lên tia phức tạp.
- Cô ấy, sắp trở về...
- Như vậy... anh... muốn ly hôn với em?
Lại là không gian tĩnh mịch đó.
Hắn vẫn không lên tiếng.
Khúc Yên nở nụ cười, một nụ cười chua chát.
Người đàn ông từng điên cuồng theo đuổi cô.
Người đàn ông từng quỳ xuống giữa dòng người náo nhiệt mà cầu hôn cô.
Người đàn ông luôn yêu chiều và che chở cho cô.
Hóa ra chỉ vì cô có dung mạo giống người hắn yêu!
Hắn đứng dậy, đỡ lấy thân thể đang run rẩy dưới sàn.
Khúc Yên nắm lấy tay anh.
- Kiệt! Nói cho em biết đi! Anh có từng yêu em không?
Hắn vẫn không trả lời.
Khúc Yên hạ giọng, giọng nói của cô hệt như van xin hắn.
- Một chút thôi, vẫn không có sao?
Hắn do dự, cuối cùng vẫn lựa chọn theo trái tim hắn.
- Không có!
...
Xoảng!
Hắn buông bát cơm của mình xuống đất, cả người chạy về phía hướng cửa.
Khúc Yên lặng lẽ bước theo hắn.
- Kiệt! Anh đi đâu?
Hắn quay sang cô, lúng túng nói.
- Cô ấy... trở về rồi!
- Đừng bỏ em mà! Kiệt.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-nhau-mot-doi-tu-tien-sinh-cuong-sung-vo/2605507/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.