Người dưng xa lạ? Ha, Khúc Yên em thật tàn nhẫn.
Tư Thiếu Kiệt đưa tay nắm lại tay cô, lần này hắn siết chặt hơn một chút để cô không thể nào rút ra được.
Hạ Khúc Yên đương nhiên nhìn thấy ý đồ của hắn, bản thân không nhịn nổi mà cất giọng bực dọc.
- Buông tay.
- Không buông, Khúc Yên, chúng ta làm lại từ đầu đi. Xem như anh cầu xin em.
- Hà cớ gì tôi phải tha thứ cho anh?
Tư Thiếu Kiệt van xin với giọng run rẩy.
- Là anh có lỗi, anh muốn bù đắp cho em. Em có thể đánh anh, mắng anh nhưng xin em đừng bỏ rơi anh.
Hạ Khúc Yên nhìn một màn nước mắt của hắn, cảm thấy thật buồn cười.
Nếu như là cô ở kiếp trước, chỉ cần câu cầu xin làm lại từ đầu của hắn, cô sẽ không do dự mà chấp nhận.
- Cháu đang làm trò ở đây?
Giọng nói lạnh lùng nhưng đầy sát khí phía sau lưng Tư Thiếu Kiệt.
Không ai khác chính là Tư Quân Thành, tay anh cầm lấy hộp cháo mà bước đến, không quên liếc Tư Thiếu Kiệt một cái.
- Chú sao lại ở đây?
Tư Thiếu Kiệt vẻ mặt rất không tình nguyện nhìn Tư Quân Thành.
- Đây là phòng vợ tôi, lý do tôi không được vào?
Tư Thiếu Kiệt đay nghiến nhìn người đàn ông trước mắt, nếu anh ta không phải là chú của hắn, e rằng hắn không ngại xé xác người đàn ông này ra vì dám cướp mất Hạ Khúc Yên.
- Vậy chú về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-nhau-mot-doi-tu-tien-sinh-cuong-sung-vo/2605497/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.