Chắc là do nòng nọc của anh mạnh quá nên đã làm rách bao rồi!
Tư Quân Thành vui ra mặt, anh ôm chặt Hạ Khúc Yên vào lòng.
Hạ Khúc Yên thì trong lòng thấp thỏm, cô không có một chút biểu hiện nào.
Thẩm Niệm Tuyết đứng bên cạnh thì phì cười, trong lòng thần chúc phúc cho hai người.
Bất chợt Tư Quân Thành bế Hạ Khúc Yên theo kiểu công chúa.
- Vợ yêu, về nhà thôi nào. Hôm nay anh chiều em tất.
Hạ Khúc Yên: "..."
...
Về đến nhà, Hạ Khúc Yên ngồi trên sofa, cô trầm mặc.
Vậy thì 3 năm sau sẽ như thế nào?
Hạ Khúc Yên thở dài, kì thực cô cũng không muốn đứa bé xuất hiện lúc này.
- Em đang nghĩ gì?
Tư Quân Thành ngồi bên cạnh Hạ Khúc Yên, tay anh nắm lấy tay cô.
- Có đứa bé rồi... sẽ không thể ly hôn.
Nghe đến đây, Tư Quân Thành nhíu mày, anh siết chặt tay cô hơn.
- Vậy thì đừng li hôn nữa! Cứ như thế này chẳng phải tốt sao?
- Nhưng... hợp đồng có 3 năm... ưm.
Chưa kịp nói hết câu, Tư Quân Thành đã đặt lên môi cô một nụ hôn.
- Không cho em nói nữa, hợp đồng đó xem như hủy, em chỉ cần bên cạnh anh.
Hạ Khúc Yên toang định nói gì thêm thì Tư Quân Thành bấm một dãy số.
Cô quay đi nơi khác nghĩ ngợi thì giọng anh vang lên.
- Mẹ à, mẹ chuẩn bị có cháu bồng rồi.
Hạ Khúc Yên: "..."
...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-nhau-mot-doi-tu-tien-sinh-cuong-sung-vo/2605484/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.