🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trần Cảnh Lam đột nhiên lạnh sống lưng. Sự hối hận vụt qua não cô thật nhanh. Có một sự bất bình thường không hề nhẹ trong câu nói ấy.



- Hai lần trước tôi giúp cô. Cô chưa trả.



Diệp Dương gửi một tin chữ, kèm theo icon cười thân thiện không để đâu cho hết. Cô biết anh định nói gì, nhưng chỉ cần cô còn tỉnh táo, Diệp Dương đừng hòng được như ý nguyện.



- Tiếc quá, tôi đúng là có ý định mời anh đi ăn. Nhưng bây giờ khoảng cách của chúng ta chính là vấn đề. Anh không biết tôi ở đâu, tôi lại mù đường nên không thể tìm chỗ anh được. Mong anh thông cảm!



Gửi tin nhắn đi, Trần Cảnh Lam vẫn chưa thể an tâm. Anh là con cáo già đã thành tinh, người chưa trải sự đời như cô đương nhiên có những việc đáng để lo lắng.



- Không sao. Tôi đến chỗ cô.



Trần Cảnh Lam không ngạc nhiên là mấy. Cô vắt óc suy nghĩ. Dù thế nào cũng không để anh chiếm được ưu thế.



- Bây giờ cũng đã tám rưỡi rồi. Không kịp đâu!



Trần Cảnh Lam thấp thỏm lo lắng. Lỡ như Diệp Dương nhất quyết muốn đến chỗ cô thì sao? Khi ấy cô phải từ chối thế nào đây?



- Ra ngoài.



Anh đáp lại cụt lủn. Trần Cảnh Lam bán tín bán nghi. Diệp Dương định bắt cô ra ngoài đợi anh trong thời tiết khắc nghiệt này ấy hả? Đúng là rất biết hành hạ người khác.



- Vì sao?



Cô quyết đấu với anh đến cùng. Hai chữ "lợi thế" dù có bị kéo

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-nguoi-mot-tieng-yeu/2655936/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nợ Người Một Tiếng Yêu
Chương 12: Tôi là dân IT
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.