Chờ mãi, cuối cùng cũng đến thứ bảy cuối tuần. Tiết học quân sự được sắp xếp riêng vào một buổi chiều, còn lại buổi sáng dành cho những môn chính khóa.
Trần Cảnh Lam mặc lên người chiếc áo quốc phòng, đầu đội mũ cối màu xanh lá. Cô cứ ngắm ngiá mãi, nhìn thế nào cũng thấy vừa mắt. Ở sân cỏ rộng rãi phía sau trường, một tấm bạt lớn được trải rộng, vừa vặn cho bốn mươi mấy con người trong một lớp có thể ngồi đủ.
Lần học này, các học viên sẽ được ôn lại kĩ năng ngắm bắn với loại súng thường dùng trong quân đội là AK47. Nói đến AK47, khi còn học phổ thông Trần Cảnh Lam đã được tiếp xúc hai năm, kĩ thuật không phải là không có.
Say vài lời phổ biến của giảng viên, từng tốp một sẽ lên thực hành. Đầu tiên là kĩ thuật nằm bắn, sau đó là đứng bắn. Ba khẩu súng AK47 được đặt song song giữa bạt. Từ vị trí Trần Cảnh Lam ngồi có thể quan sát rõ hành động của cả ba người ở phía chính diện.
- Ba người đầu tiên!
Sau tiếng hô của giảng viên, ba người ngồi đầu lần lượt đứng dậy rời khỏi vị trí. Họ tiến ra giữa bạt, chờ hiệu lệnh.
- Chuẩn bị! Bắt đầu!
Ba học viên người mặc áo lính màu xanh, đầu đội mũ cối trong tư thế nghiêm trang lần lượt thực hiện từng động tác. Dứt khoát, chuẩn xác, rất đúng với tác phong quân đội.
Đến khi cả ba nằm rạp xuống chuẩn bị ngắm bắn, ánh mắt Trần Cảnh Lam thu lại. Cô đặc biệt chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-nguoi-mot-tieng-yeu/2655906/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.