- Vì một giây ngu xuẩn, mình trở thành thực tập sinh của hắn!
Trần Cảnh Lam thẳng thừng gọi anh là "hắn". Cô không kiêng dè, cũng chẳng né tránh bởi bây giờ Trần Cảnh Lam tâm tình đang ngùn ngụt lửa giận. Chỉ cần Diệp Dương lộ mặt ở đây, trước mắt có thứ gì, cô liền sẽ phát tiết quẳng hết về phía anh thứ đó. Cái thời khắc ngu xuẩn ấy, Trần Cảnh Lam rốt cuộc vẫn không biết mình đã bị trúng phải tà đạo gì. Cô đã vô tình phạm phải một sai lầm không thể sửa chữa cũng chẳng thể quay đầu. Diệp Dương nắm được điểm yếu của cô, chính vì thế anh mới có thể dễ bề công kích, cuối cùng đẩy cô lọt lưới mà không tốn chút công sức.
- Tội nghiệp!
Thiệu Ninh thở dài. Cậu ấy là người rất biết thức thời, vì thế sẽ không dại dột mà hỏi thêm.
Trần Cảnh Lam đang trong tâm trạng lên xuống thất thường, người làm bạn như Thiệu Ninh đã không an ủi được thì thôi, ai lại nỡ lòng nào vô tâm chọc ngoáy chỉ để thỏa mãn tính hiếu kì cá nhân.
* * *
Ngày chủ nhật mà người mong người không mong cuối cùng cũng đến. Ngồi vào bàn ăn sáng, Trần Cảnh Lam chẳng có lấy một chút sức sống. Từ tối hôm qua, cô vẫn luôn vắt óc nghĩ cho ra lí do biện hộ để tránh mặt Diệp Dương. Cách này cũng không được, cách kia cũng không xong, Trần Cảnh Lam quyết định nếu anh có hỏi sẽ chỉ đáp lại rằng: Em quên!
Não cô cá vàng sẵn mà!
- Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-nguoi-mot-tieng-yeu/2655886/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.