Thiệu Ninh kê tay ra sau gáy, ngẫm nghĩ.
- Sao tự nhiên mình thấy tên của vị chuyên gia này quen quen.
Trần Cảnh Lam thôi không nghĩ vẩn vơ. Cô cười nhạt, chọc Thiệu Ninh một câu:
- Đừng thấy người sang bắt quàng làm họ!
- Mình nói thật đấy!
Trần Cảnh Lam khép mắt:
- Trên đời thiếu gì người trùng tên trùng họ.
Thiệu Ninh không đáp, chợt lâm vào suy tư.
Đúng là ở đời trùng tên trùng họ là điều khó tránh nhưng tại sao cậu ấy lại thấy cả tên cả họ của người này đều quen thuộc đến lạ. Nguyễn Đình An.. cứ như đã nghe qua ở đâu rồi. Ngôn Tình Xuyên Không
Mặt trời ngày đông không đủ ấm để sưởi cho vạn vật. Khí lạnh vẫn len lỏi vào không gian, xuyên qua từng ngõ ngách. Mặc dù Đinh Trang đã mặc một chiếc áo len thổ cẩm cực kì ấm những vẫn bị Diệp Trình bắt mặc thêm áo khoác ngoài. Cậu lúc nào cũng lo lắng cho cô đến mức thái quá. Nhưng cũng hẳn là vì sự thái quá đó mà Đinh Trang động lòng, tình nguyện trao gửi trái tim cho người con trai chất phác ấy. Cũng bởi vì sự lo lắng của cậu mà cô thấy áy náy. Áy náy vì đã làm khổ cậu quá nhiều, áy náy vì đã bắt cậu phải đợi quá lâu. Nhưng Diệp Trình không cho phép cô buông tay. Cậu túm chặt lấy cô như một nhà sưu tầm đá quý bảo vệ viên ngọc độc nhất vô nhị. Với Đinh Trang, cô còn hơn thế!
Đúng bảy giờ sáng, Diệp Trình đưa Đinh Trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-nguoi-mot-tieng-yeu/2655871/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.