Hai người chia tay, mỗi người đi một ngả. Thiệu Ninh vẫn không cam lòng, cứ xị mặt ra với Trần Cảnh Lam.
Cô trông thấy liền bảo:
- Mình bắt nạt cậu à?
Thiệu Ninh bấy giờ mới vùa khóc vừa cười, chính là cái kiểu vừa vui vừa cáu.
Trần Cảnh Lam lên xe Diệp Dương, là chiếc Benz màu trắng có tích hợp cả xe kín lẫn mui trần. Anh giàu nhưng lại không hề phung phí tiền bạc. Quanh đi quẩn lại, Diệp Dương chỉ có vỏn vẹn hai chiếc xe. Một chiếc Limousine dùng cho công việc và chiếc Benz trắng để thuận tiện đi lại.
Trần Cảnh Lam nhìn vào gương chiếu hậu. Nơi khúc ngoặt cách đó không xa, một dáng người cao lớn lấp ló sau bức tường. Mũ của chiếc áo jacket màu vàng nghệ được trùm lên, che kín cả khuôn mặt. Mấy ngày trước cũng chính là người này liên tục bám theo Trần Cảnh Lam mỗi khi cô ra ngoài. Mặc dù phát hiện ra nhưng Trần Cảnh Lam vẫn im hơi lặng tiếng, không hề để lộ chút sơ hở. Vậy nên chắc có lẽ người ấy vẫn chưa biết là đã bị cô phát giác. Nếu nhận ra rồi hắn hoặc là đã dừng việc theo dõi, hoặc cũng có thể đã làm những việc mà bản thân trù tính từ trước.
Tiếng động cơ giòn giã vang lên. Xe lăn bánh, đi thật nhanh. Từng lớp lá vàng dưới lòng đường bị bánh xe quét qua, vang lên những thanh âm xào xạc, khô khốc.
- Này! Đi nhanh như vậy.. anh muốn tự sát à?
Trần Cảnh Lam hoang mang nhìn lên phía trước.
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-nguoi-mot-tieng-yeu/2655863/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.