Trời mưa xối xả, mang theo oán khí lạnh lẽo cuồn cuộn bốc lên, thấm sâu vào da thịt làm ta không kìm được mà run rẩy. Cuồng phong mạnh mẽ quét qua cơ thể nhầy nhụa máu thịt, bên tai không ngừng vang lên những tiếng gào thét chói tai. Ta cắn chặt môi, bất chấp đau đớn đang tàn phá khắp người, cố sức lao nhanh về phía trước.
Một thân ảnh đầy sát khí chợt xuất hiện trong tầm mắt làm ta khựng lại, trong lòng thầm kêu 'không ổn', hắn nhíu mày nhìn ta rồi nhếch môi khinh bỉ "Chỉ với mấy trăm năm tu vi mà cũng đòi bỏ trốn sao? Ta không ngờ đứa con lai như ngươi lại ngu xuẩn đến vậy".
Vừa dứt lời, ta liền bị một đám ma nhân bao vây, tên nào cũng vạm vỡ, cao to, mặc hắc y kín mít, thử hỏi một đứa trẻ thân mang trọng thương như ta sao có thể đấu lại đây?
Luồng nhiệt nóng bỏng trong ngực mỗi lúc một lớn, sắp không khống chế được nữa, ta cố nhịn thất lỏng ngòn ngọt trong cổ xuống, khôi phục tinh thần ngước mắt nhìn Vu Lãn, thấy hắn bật cười "Cũng thú vị lắm".
Đám ma nhân đang im lặng bỗng tru lên, sau đó đồng loạt xông về phía ta. Chúng há to miệng, nhe răng nanh nhọn hoắt ra, huơ huơ móng vuốt sắc bén chộp vào người ta, đôi mắt tham lam, ác độc nhìn ta chòng chọc.
Ta cố sức lùi lại, tránh được một tên thì sau lưng lại bị một tên khác cào rách, đầu óc ngày càng mơ hồ, toàn thân tê liệt, động tác chậm chạp hơn rất nhiều, mắt thấy cổ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-ngai-kiep-nay/11316/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.