"Mẹ bao giờ đi về mỹ"
"Con nôn nóng đuổi ông bà già này đi gấp làm gì!? Ba mẹ ở đây cũng có nhà riêng làm phiền gì các con đâu" Đoàn Quân Hạo cầm quyển sách chưa bỏ xuống nhưng vẫn nghiêm nghị nói mấy lời đó
"Ba mẹ! Con chỉ hỏi thôi"
"Mẹ với ba về lần này là thắp hương cho gia đình bác Dũng…lần đó gia đình bác Dũng gặp hoạ…mất cả nhà đến đứa con gái cũng không tìm thấy xác,nếu còn sống chắc cũng tầm cháu đây"
Nước mắt Dư Hy lăn dài trên má…
Vương Thừa Nhi bước sang bên cạnh Dư Hy ngồi xuống vuốt lưng bà
"Bác gái đừng buồn,con người có số,con nghĩ hoạ đến tránh không khỏi không ai muốn,nếu con gái của bạn bác còn sống chắc cũng đang hạnh phúc vì ba mẹ phù hộ"
"Ý Nhi…"sao con bé này nhìn gần giống Ý Nhi vậy…hay mình nhớ Ý Nhi quá …
"Dạ,con tên Vương Thừa Nhi "
Đúng rồi sao trùng hợp vậy năm đó Ý Nhi cũng đặt tên con gái là Nhi…trùng hợp
Sao trùng hợp vậy,nhưng đứa nhóc này có mẹ nằm ở bệnh viện..mình cho người điều tra mới được
"Mẹ chuyện bác Dũng đã qua lâu rồi,mẹ nên nguôi ngoai đi"
Thằng nhóc này,nếu con bé còn sống thì chắc chắn người con lấy phải là con của Ý Nhi chứ không phải ai khác…vì đã sống chết không rõ nên ta không miễn cưỡng…ngày xưa hai nhà từng hứa hôn nhưng vì kiếp nạn năm đó khiến họ tránh không khỏi …Quân Hạo anh ấy cũng vì chuyện đó mà bao nhiêu năm canh cánh trong lòng..anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-mot-loi-xin-loi/2705860/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.