Vương Thừa Nhi đi ra ngoài sân gọi cho Đoàn Thiếu Dương...
"Nghe"
"Anh đang ở đâu tôi có chuyện muốn nói"
"Nói đi"
"Tôi có một người bạn chuyện… là muốn ở vài ngày ở đây có được không?anh giúp tôi lần này tôi sẽ trả ơn anh sau"
"Lại trao đổi,cũng được chọn phòng mà tuỳ ý"
Vương Thừa Nhi toát hết mồ hôi hột,cứ sợ hắn không đồng ý ai ngờ hắn lại gật đầu nhanh hơn cô tưởng!
Vừa cúp điện thoại cũng là lúc thấy Đoàn phu nhân và Lão gia về đến
"Con chào …."Vương Thừa Nhi lúng túng cúi người xuống
"Sao con đứng đây?vào trong nào…." Phu nhân người rất nhã nhặn mặc một chiếc váy hoa màu tối dài tới gối,trên đầu đội chiếc nón vành rộng màu nâu
Lão gia vẫn cứ nghiêm nghị đi trước vào trong gặp ngay Lục Nhã Khanh cô ta cũng rất nhanh nhẹn cúi chào và khép nép
"Dạ đây là bạn con..nhà bạn ấy có một số chuyện nên bạn ấy sang đây ở với con vài hôm …dạ…"
"Được!nhà này rất lớn con cứ chọn một phòng cho bạn nghỉ đi"phu nhân cười nhân hậu khoác tay nói
Lục Nhã Khanh cúi đầu cảm ơn rối rít,trong lòng như mở cờ
Phòng khách nằm ở tầng 2 Vương Thừa Nhi chưa bao giờ đặt chân đến tầng 2!rộng quá mà đẹp nữa dành cho khách mà nội thất cũng rất đắt tiền,tuy phòng của Đoàn Thiếu Dương rộng thật nhưng vì cô chỉ được ở trong phòng thay đồ
"Nhi cảm ơn cậu"Lục Nhã Khanh nhào đến ôm trầm lấy Vương Thừa Nhi khóc nức nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-mot-loi-xin-loi/2705811/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.