Đám người làm trong nhà giải tán ai làm việc nấy,ông bà Đoàn cũng chuẩn bị ra khỏi nhà nhưng Đoàn Phu nhân không quên hỏi Vương Thừa Nhi" vợ con đâu"
"Em ấy vào thăm mẹ rồi chắc ở lại trong bệnh viện chăm sóc vài hôm lùi hôn lễ lại đi mẹ"
Đoàn Phu nhân đi tới nắm lấy bàn tay Đoàn Thiếu Dương "thông gia bệnh nặng à con?sao con bé phải ở bệnh viện với bà ấy,hay là con đưa mẹ đi thăm bà ấy đi"
"Khi khác nha mẹ!để con giải quyết xong thì giải thích cho mẹ hiểu sau"
Đoàn phu nhân cũng tò mò lắm nhưng lại phải đành nghe lời con trai
"Anh Hai à!đừng để đàn bà dắt mũi em là không ưa mấy hạng người giả vờ giả vịt,họ là bạn của nhau chưa chắc ai tốt hơn ai đâu anh" lời chanh chua của Rose nghe vào thấy thật khó chịu!nhưng có thể đứng từ nhiều góc cạnh để nhận xét thì lời nói đó chưa chắc sai
Lục Nhã Khanh sôi trong bụng!rõ ràng mọi thứ suôn sẻ tiếp cận nay lại lòi đâu ra con nhỏ khó ưa …
Gương mặt nhỏ nhắn sắc sảo của Lục Nhã Khanh thật khó đoán cô ta đang nghĩ gì!nhưng rõ ràng có chiều sâu…
Đoàn Phu nhân nhìn Rose xong lắc nhẹ đầu "Nhiên Nhiên à anh con chọn ai thì cũng là có lý do!sau này con tiếp xúc Thừa Nhi chắc chắn con sẽ thích" (Đoàn Khả Nhiên là tên thật của Rose)
"Mẹ à con tiếp xúc rồi!bề ngoài ai chẳng giả tạo được!thôi con đói rồi không muốn quan tâm!bây giờ người con quan tâm nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-mot-loi-xin-loi/2705797/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.