"Cảm ơn anh đã chấp nhận tôi. Tôi sẽ cố gắng hết sức."
"Cậu sẽ không để ý về những gì tôi đã nói sao?"
"Nếu tôi có nghi ngờ gì đó trước khi đi cùng anh thì tôi đã không đi rồi."
Sehun gật đầu. "Thấy chưa? Cậu quá đơn giản."
Đó không hẳn là một lời khen, nhưng cũng không hẳn là một lời xúc phạm. Yoonshin thở phào nhẹ nhõm và cười toe toét với chính mình, rồi mắt cậu mở to khi nhận ra hành động vừa rồi của bản thân. Trên mặt cậu viết rõ những gì cậu đang nghĩ.
"Nhưng tại sao đột nhiên anh lại chấp nhận tôi?"
"Đây không phải là 'đột nhiên'. Tôi đã quan sát cậu suốt từ đầu đến cuối và chỉ đơn giản đi đến kết luận rằng cậu cũng khá để tôi có thể giữ lại - thế thôi."
"Anh thậm chí còn không thường xuyên xuất hiện mà. Tôi cứ tưởng mình là người duy nhất nhớ anh chứ."
Yoonshin không hiểu tại sao cậu lại phàn nàn theo cái cách lãng mạn như vậy với người đối diện. Mặc dù chính là thủ phạm nói ra điều ấy, thế nhưng chính cậu cũng đang sốc vì lỡ lời. Những gì cậu muốn truyền đạt lẽ ra không nên mang sắc thái khiêu gợi đó, nhưng cậu vẫn im lặng vì cố gắng giải thích cho bản thân thì cũng thật kỳ lạ. Có lẽ nếu Sehun nói điều gì đó thì tình huống kỳ cục này sẽ được giảm bớt, nhưng người đàn ông lớn tuổi hơn hẳn cũng nghĩ rằng đó là một câu nói không phù hợp cho lắm. Lông mày anh giật giật khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-moral-khong-dao-duc/2597909/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.