Yoonshin nắm chặt lấy chiếc cặp tài liệu của mình và đứng dậy, đưa mình lại gần ngang tầm mắt của Sehun.
"Anh vừa làm gì vậy? Anh mất trí rồi đúng không?" Yoonshin cay đắng nói.
"Năm tư."
"Tôi muốn nghe một lời xin lỗi trước!"
"Nghe cho rõ đây. Cậu vừa bị tội quấy rối. Nào giờ tôi có câu hỏi cho cậu đây."
"Câu hỏi – Cái gì cơ?"
Yoonshin kinh hoàng trong khi Sehun vẫn bình tĩnh nói tiếp. Sehun tiếp tục một cách kiên định, "Tôi đã nắm lấy thứ đó của cậu mà không có sự đồng ý. Tôi sẽ nhất quyết nói rằng mình chỉ vô tình vấp ngã mà thôi, nên chẳng may vô tình đã tóm lấy cậu để giữ thăng bằng. Bằng chứng ấy hả? Nhìn xem—đường phố chật hẹp và mặt đất gồ ghề toàn là đá. Vậy thẩm phán nhất định sẽ tin vào lời khai của tôi."
Đá?
Nhìn thấy những tảng đá khá lớn, lởm chởm mà Sehun chỉ, Yoonshin như chết lặng. Cậu nhớ lại lúc thấy Sehun loạng choạng mà không có lý do.
"Vậy là anh chỉ vô tình làm vậy thôi? "
"Không, tôi không bao giờ phạm sai lầm."
"Nhưng sau đó...!"
"Nhưng tôi đã nói đó là điều mà tôi sẽ khai với thẩm phán. Vậy thì cậu có thể làm gì?"
Bình tĩnh hơn chút, giờ Yoonshin mới có thể nhìn quanh. Đây là một con đường rất hẻo lánh. Xung quanh yên tĩnh đến mức cậu tự hỏi con phố này còn có con đường yên tĩnh như này được sao. Cũng chẳng có chiếc xe nào đậu xung quanh đây cả, vậy sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-moral-khong-dao-duc/2597895/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.