Sehun đã tin rằng bản thân có thể khéo léo giải quyết mọi tình huống mà anh gặp phải mặc dù chưa bao giờ trải qua nó. Nhưng khi ấy chẳng hiểu tại vì sao mà anh không thể đẩy bàn tay đang nắm lấy mình ra.
Sau một hồi cân nhắc, Sehun cuối cùng cũng dựa vào tường và đứng cạnh Yoonshin trong chốc lát. Cả hai không hề nói một lời nào. Sau khi Yoonshin gạt đi những giọt nước mắt cuối cùng trên má, cậu cảm ơn, cúi đầu kính cẩn và bước vào bàn ăn cạnh bàn thờ tưởng niệm. Cậu chào đón những người đến viếng khác với nụ cười trên khuôn mặt trắng bệch và trò chuyện với khách viếng. Sehun đã quay đi sau khi chứng kiến sức mạnh bên trong, ẩn dấu trong sự đau buồn của cậu.
Sehun không biết tên của Yoonshin cho đến vài năm sau đó. Anh biết rằng Yoonshin là con trai của Giáo sư Do, nếu như muốn thì anh hoàn toàn có thể tìm hiểu được—nhưng Sehun đã không làm như vậy. Anh cảm thấy như ký ức về ngày hôm đó, cái ngày mà anh đứng bên một người xa lạ, một người không giống mình, sẽ liên tục gợi lại một cách sống động.
Mọi người nói rằng sự quyến luyến là thứ đáng sợ nhất. Sehun tự hỏi liệu điều đó có áp dụng cho những trường hợp như thế này không.
Hơn nữa, Sehun là kiểu người cực kỳ không thích quan tâm đến người khác.
"Cậu ta lại khóc một mình rồi." Anh tặc lưỡi nhưng không thể rời mắt khỏi Yoonshin. Đôi mắt anh trở nên dữ tợn và sắc lạnh như một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-moral-khong-dao-duc/2597881/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.