Biết rằng đối phương là người có tính cách thật thà, nên Sehun có cảm giác rằng Yoonshin muốn xin lỗi vì đã lẻn vào phòng anh lúc ba giờ sáng. Nhưng khi cậu nhận được cái nhìn lạnh lùng từ Sehun thì dường như cậu cảm thấy không thể mở lời và không biết phải làm thế nào. Điều này hoàn toàn có thể hiểu được; xét cho cùng, vào phòng mà không có sự cho phép chủ nhân và còn nán lại một lúc lâu là hành động không đúng đắn. Hơn nữa, Sehun lại không phải là một kẻ có lòng nhân từ.
Giọng nói lạnh như băng của Sehun đập vào màng nhĩ của Yoonshin. "Cậu muốn hỏi gì về công việc sao?"
"Ồ, không hẳn ạ," Yoonshin nói.
"Vậy thì để nó ở đây rồi đi đi."
Yoonshin trông không có vẻ gì là sẽ nhúc nhích, cậu tiếp tục câu nói bỏ dở câu nói của mình. "Ừm, Luật sư Kang..."
Sehun ngắt lời cậu, giọng anh khàn khàn, "Tôi đã nói, bỏ cái cốc ở đó và đi đi. Tôi không có mood để nghe cậu lải nhải đâu. Tôi đang rất mệt mỏi, chỉ nhìn thấy cậu thôi là tôi đã thấy khó chịu lắm rồi."
Nghe thấy thế, vẻ mặt xanh xao của chàng trai trẻ dần chuyển sang lo lắng. Ánh mắt lo lắng của cậu chuyển sang xúc giác của Sehun, khiến anh ngứa ngáy.
"Đôi mắt tha thiết đó một ngày nào đó sẽ trở thành xiềng xích bám lấy mắt cá chân của anh." bản năng của Sehun thì thầm khẩn thiết.
"Anh đau đầu lắm sao? Tôi có nên xuống phòng y tế lấy thuốc giảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-moral-khong-dao-duc/2597869/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.