Cậu cảm thấy hình như Sehun đang lưỡng lự nên tính bỏ tay ra. Ngay lúc đó Sehun đã nắm lấy tay cậu, không cho cậu rụt tay lại. Những ngón tay của anh và cậu đan vào nhau thật vụng về, chúng cố gắng khóa chặt đối phương. Sehun đẩy những ngón tay của mình vào giữa những ngón tay của Yoonshin rồi chà xát nó.
"Luật sư Kang?" Mặt Yoonshin đỏ bừng, cậu liền ngó nghiêng xung quanh sợ ai nhìn thấy. Cả hai ngồi ở trong góc như thường lệ và khu vực này rất ít người. Sau lưng Sehun có một cô gái đang mở laptop, có vẻ như cô ấy đang ngồi học. Họ ngồi cách nhau vài hàng ghế và cô bé có vẻ không hề để ý đến cuộc trò chuyện phía bên này. Nhưng mà Yoonshin vẫn cho rằng làm điều này ngay tại khu phố mà cả hai đang sinh sống thì thật là mạo hiểm.
Yoonshin nghĩ mình nên rời khỏi tay Sehun trước khi cả hai có thể cảm nhận được bầu không khí khêu gợi hơn, nhưng chẳng hiểu tại sao ngón tay cậu chẳng còn chút sức lực nào để vùng vẫy nữa.
Yoonshin ré lên bằng một giọng gần như không thể nghe thấy, "Á, anh bỏ tay ra đi ạ..."
"Cậu là người khiêu khích tôi trước mà" Sehun trả lời.
Yoonshin muốn phản đối rằng cậu đâu có làm vậy đâu nhưng rồi cậu lại không thể thốt ra. Thực ra vừa nãy chính cậu là người đã trêu đùa anh, nên Sehun đâu có vu khống cho cậu. Khi cậu thay băng cá nhân cho Sehun, anh đã cố ý lặng lẽ quan sát từng cử chỉ dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-moral-khong-dao-duc/2597804/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.