"Vị của em ngọt chứ?" Yoonshin hỏi.
Những suy nghĩ của Sehun hoàn toàn được viết hết lên khuôn mặt anh.
"Sao tôi biết được? Đưa lưỡi ra đi. Tôi sẽ cho em biết sau khi tôi nếm thử nó,"
"Chúng ta không thể làm gì hơn nữa đâu, ở đây là nơi công cộng ạ. Em thật lỗi thời phải không, em biết điều đó."
Đôi lông mày của Sehun hơi nhíu lại khi anh đẩy Yoonshin ra. "Chúng ta phải rời khỏi đây ngay thôi. Tôi còn có việc phải làm ở nhà."
"Hả? Anh không thể ở đây với em lâu hơn một chút sao? Em sẽ phải ở nhà một mình đấy."
"Hẹn hò ở nhà sẽ tốt hơn nhỉ? Đã đến lúc chúng ta viết lại lịch sử rồi."
"Chúng ta mới yêu đương được có hai ngày thôi đấy. Em nghĩ sẽ tốt hơn nếu anh giữ trí tưởng tượng của mình trong đầu như trước đây đó..."
"Thuật ngữ lỗi thời hoàn toàn phù hợp trong những lúc như thế này nhỉ."
Yoonshin xua tay với khuôn mặt đỏ bừng, cậu nói rằng Sehun đã đi quá nhanh. Cậu thậm chí còn bắt đầu lắc đầu từ chối anh một cách nhiệt tình. Sehun vừa nhìn xuống vừa đứng dậy, trông có vẻ hơi tức giận. "Tôi đã nói một lần rồi, nên đừng bắt tôi phải nói lại lần nữa nhé. Em hãy dừng lại trước khi tôi đổi ý và đè em xuống."
Sehun nhanh chóng đặt những chiếc cốc trở lại khay và kéo Yoonshin đang ngượng ngùng đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Bị ép phải đứng dậy, cậu mím môi bực bội vì Sehun đã đơn phương tự ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-moral-khong-dao-duc/2597797/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.