Phố phường ngày lễ đông đúc người ra đường, cờ đỏ sao vàng hiên ngang thẳng tấp trước những dãy nhà, Quốc Khánh ngày lễ ta ăn mừng, hân hoan ngày mẫu quốc ra đời.
Hàn Lâm đường đông lại không run tay lái, qua vài cung đường liền nhanh chóng đã đến rạp chiếu phim.
Lần đầu đến đây Minh Yên hai mắt tròn xoe lấp lánh phải trầm trồ vì dáng vẻ rộng lớn rạp chiếu phim mang lại, nơi đây ngày lễ đông đúc vô cùng, cũng thật khó cho Hàn Lâm chen chúc tìm nơi đỗ xe.
Người đông, xe cũng tấp nập không kém, chật chội trải dài thành hàng thành lối, nhiều khi còn vô tình va chạm vào nhau nữa cơ.
Để mà giờ đây, gạt chống Hàn Lâm cẩn thận xuống xe, nhanh tay tháo bỏ khẩu trang và mũ bảo hiểm mà khẽ cao giọng:
- Minh Yên, đến nơi rồi còn ngồi chết ngốc ra đó làm gì?
- Hả… À! Xin lỗi.
Minh Yên choáng ngợp, hết nhìn trời lại nhìn đất lại bất ngờ bị hối thúc, ngay lập tức giật mình quay sang chăm chăm tới Hàn Lâm mà nàng bất giác cao giọng.
Hàn Lâm mím chặt môi gặm lấy đồ buột tóc mà hai tay thành thục búi gọn lên cao thành tóc đuôi ngựa, khẽ cúi đầu cô mắt luôn dán chặt lên đôi mắt đen láy vẫn còn ngây ngốc ấy của Minh Yên.
Hàn Lâm ăn diện đơn giản lại rất thời thượng, tôn dáng thanh thoát cao ráo lại còn cột gọn tóc lên như vậy, trẻ trung càng thêm nhiệt huyết năng động, lại bất thường câu ngươi cuống hút trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-luc-cuoi-cung/3599319/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.