Nàng mang máng nhớ về giấc mơ đó, nàng tự hỏi, rằng dù chỉ là thoáng qua trong ý nghĩ thôi cũng đã khiến nàng phải khóc đến đau cả khoé mắt, nhưng giờ nó không còn quan trọng nữa rồi, nàng cố không bàng hoàng về giấc mơ đó nữa, phải giữ cho mình cái đầu lạnh để chuẩn bị cho hôm nay, ngày cuối cùng trong kỳ thi tuyển sinh lên cao trung của nàng.
Nàng đưa tay mò mẫn điện thoại dưới ánh đèn mờ ảo của đèn ngủ, mở nguồn nàng mới nhận ra bản thân đã tỉnh dậy quá sớm, mới chỉ hơn ba giờ sáng không lâu, trước cả báo thức gần một tiếng.
Nàng nhanh vệ sinh cá nhân, sửa soạn chuẩn chỉnh hết rồi mới bình thản ngồi vào bàn học ôn bài.
...
Tâm trí đang đắm chìm trong mớ kiến thức vậy mà báo thức điểm bốn giờ lại đột ngột vang lên, mất cả hứng, nàng nhẹ nhíu mày rồi cũng thở dài vươn tay chộp lấy điện thoại cất vào túi váy, kiểm tra tài liệu lần nữa mới dám tự tin bước ra khỏi phòng.
Định là vậy nhưng khi đi ngang qua chiếc gương trên cửa tủ quần áo lại khiến nàng phải khựng lại, thẳng người đứng trước gương, nhìn chính phản ảnh của bản thân mà tự khích lệ.
Trong gương, một cô gái dáng người nhỏ nhắn với nước da trắng hồng mịn màng, mang trên người bộ đồng phục sơ trung cũ được ủi ngay ngắn của nàng, ăn mặc chỉnh chu và lịch sự như vậy, không khó để người ngoài nhìn vào đánh giá nàng là một đứa trẻ ngoan ngoãn có giáo dục.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-luc-cuoi-cung/3599277/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.