Trang viên to lớn trong màn đên yên tĩnh an bình, nhưng, có người lại nương nhờ bóng đêm để đột nhập…
“Bill, ngươi xác định có Sư Nhân?” Người đàn ông đi đầu ngăm đen cao lớn, trên mặt có vết sẹo thật to, càng tăng thêm vẻ thâm hiểm ngoan độc. “Tất nhiên rồi, Andre.” Bill mang theo ngữ khí lấy lòng, thần thái hèn mọn, đón lấy ánh mắt kinh thường của người đàn ông tên Andre. “Ta từng tận mắt thấy một thiếu niên cưỡi sư tử, cả người con sư tử trắng như tuyết, ở trong trang viên tản bộ! Con sư tử kia hẳn chính là Phillip, nhưng mà, đêm nay Phillip cùng thương nhân Nam Phi bàn chuyện buôn bán kim cương, không có ở đây. Bất quá, chúng ta có thể bắt cóc thiếu niên kia.”(Sư Nhân – người sư tử)
“Ngươi biết thiếu niên kia ở đâu sao?” Andre thấp giọng hỏi. “Ta đã từng tới nơi này, bất quá, thiếu niên kia trốn khá kĩ.” Bill đáp.
“Tới phòng đó trước nói sau!” Andre quyết đoán băng qua mảnh đất mang theo một đám người trèo tường mà vào, băng qua một mảnh hoa viên, tới bên cửa sở cạnh cầu thang. Nhìn xuyên qua cửa kính thủy tinh, quan sát một phen, xác định không ai phát hiện, Andre vươn tay đánh nát lớp kính thủy tinh, mở cửa sổ ra, nhảy vào căn phòng gỗ.
Sau một lúc tìm kím, lên tới lầu ba. Ở trong phòng nhìn thấy Karl đang ngủ say, Karl chỉ mặc một lớp áo choàng trắng bằng tơ tằm mỏng trên người, tấm màn khẽ bay để ánh trăng hắc lên ánh bạc lấp lánh lên người Karl, toát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-va-thu-du/3024536/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.