Sau khi rời khỏi nhà, Tần Bích Vũ như đang suy nghĩ điều gì đó.
Nếu như Điện Thao thật lòng thích Kim Bảo Bối thì anh có ngăn cản không? Có lẽ anh phải khuyên Điện Thao không nên lỗ mãng như vậy, phải thành ý mà theo đuổi cô, anh cũng nên vui khi sự việc thành công mới đúng. Nhưng mà cứ nghĩ đến hình ảnh Kim Bảo Bối ở trong ngực Điện Thao, anh cảm thấy không thoải mái, như có gì đang nghẹn trong cổ họng.
Tần Bích Vũ vuốt vuốt hàng lông mày.
Không được. Tại sao anh lại có tâm tính này? Tần Bích Vũ tự hỏi nguyên nhân, rốt cuộc, anh miễn cưỡng lấy được một đáp án có thể thuyết phục chính mình: Kim Bảo Bối còn quá trẻ, Điện Thao không thể trêu cô ấy.
Đúng vậy! Cho nên anh lấy tư cách anh trai khuyên can Điện Thao và phải bảo vệ người sắp trở thành học sinh của anh là Kim Bảo Bối.
Khi anh khôi phục tinh thần thì thấy Kim Bảo Bối đang vui vẻ khoác cánh tay của anh đi dạo phố. Tần Bích Vũ cảm thấy bộ ngực trổ mã đầy đặn của thiếu nữ dán vào cánh tay của anh, gương mặt anh nóng lên, nhịp tim nhảy nhanh vài nhịp, vội vàng đẩy Kim Bảo Bối ra.
“A”, Kim Bảo Bối chú tâm thưởng thức quang cảnh trong thành phố, không kịp phản ứng bị anh đẩy ngược ra vài bước, đứng không vững, giày cao gót không có trọng tâm, cô suýt lăn xuống dòng đường xe cộ đông nghịt.
Tần Bích Vũ hoảng sợ, vội xông lên trước, kéo cô vào trong ngực.
“Xin lỗi em! Em có sao không?”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-vo/81020/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.