Kết thúc một ngày làm việc dài, tôi rời khỏi công ty, nhìn đồng hồ cũng gần 6h. Tôi xuống bãi lấy xe, ghé một tiệm hoa ở trên đường mua một vài bông hoa và một bó hoa hồng trắng. Sau khi chọn được những bông hoa đẹp nhất đưa cho chủ tiệm gói lại thật xinh. Tôi nhận lấy bó hoa từ chủ tiệm, trả tiền rồi lên xe rời đi đến nơi mà tôi cần đến.
Điểm đến của tôi tại một bệnh viện trong thành phố nơi tôi đang sống. Và cũng là nơi mà mẹ tôi đang điều trị bệnh.
Một lúc sau tôi đến bệnh viện, mọi thứ vẫn như vậy, vẫn không có gì thay đổi. Tôi cũng không còn nhớ chúng tôi đã ở đây bao năm rồi? Nó gần như trở thành một ngôi nhà khác của chúng tôi, bắt đầu từ khi mẹ tôi điều trị ở đây.
Tôi đi vào bên trong bệnh viện, đi đến phòng mẹ tôi đang nằm. Vừa mở của, tôi đã mĩm cười khi nhìn thấy hình ảnh bên trong căn phòng bệnh ấy.
Bố tôi đang ngồi đút cháo cho mẹ tôi, hình ảnh ấy bình yên biết bao nhiêu. Tôi rất vui khi nhìn thấy hình ảnh ấy, họ vẫn vậy, vẫn yêu nhau như những ngày đầu. Dù trải bao bao nhiêu sóng gió bao nhiêu khó khăn họ vẫn lựa chọn cùng nhau trải qua. Cùng nhau trải những buồn vui, bệnh tật trong cuộc sống.
“Ồ, còn gái, con mới đến đấy à” suy nghỉ của tôi kết thúc khi nghe thấy bố nói, người hiện đang nhìn về phía tôi.
Tôi lau vài giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-ceo/2931237/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.