Tôi lập tức pha cà phê cho anh ấy và mang lên phòng anh ấy. Tôi đặt nó lên bàn, rồi anh nếm thử từ từ.
“Đắng quá, pha lại” anh nói
bởi vì anh ấy không muốn uống những thứ khác, nên tôi chỉ có thể đi pha lại ly cà phê khác cho anh ấy.
“Quá ngọt. Làm lại”
“Quá ngọt” tôi lặp lại lời anh ấy.
“Không có vị. Làm lại”
“Thiếu creamer. Làm lại”
Quá bức xúc, tôi đã không thể khống chế cảm xúc của mình lại.
"Vấn đề của anh là gì?Tôi thường pha như thế. Và đã từng đưa chúng cho anh trước đây!" Tôi hét vào mặt anh ấy.
Anh ấy không trả lời hay có bất cứ phảm ứng gì trước lời tôi nói. Anh ấy vẫn tiếp tục gõ bàn phím trên bàn.
“Nếu anh không vừa ý với những gì mà tôi pha, anh có thể tự mình làm nó” Tôi lấy tách cà phê được đặt ở bàn của anh ấy. Nhưng anh lập tức giữ lấy tay tôi "Cứ để nó ở đó," anh ta nói rồi ném cho tôi một cái liếc vào mặt tôi. Tôi buông ly cà phê, rồi anh cũng buông tay tôi.
“Chỉ đơn giản là cà phê, tôi có thể làm điều đó”
“Ồ! Hy vọng là vậy, lần sau anh có thể tự làm.”
Tôi thấy đôi mắt sắc lạnh của anh ấy nhìn trộm tôi nhưng tôi không nhúc nhích, tôi đáp lại bằng một cái nhìn sắc lẹm.
“Bây giờ cô đang trả treo với tôi đấy à,” anh vừa nói vừa liếc xéo tôi một cái rồi quay lại với việc đang làm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-ceo/2930928/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.