Nhưng đột nhiên tôi vô cùng ngạc nhiên khi anh ta nắm lấy tay tôi và kéo tôi ra khỏi cửa một cách thô bạo. Cho đến bãi đậu xe, anh kéo tay tôi.
"Này! Anh làm đau tôi," anh ấy thả tay tôi ra sau khi nghe tôi nói.
"Lên xe, ngay!"
Tiếng hét của anh ấy, làm vai tôi giật nảy lên, và tim tôi gần như nhảy ra ngoài vì giọng nói lớn của anh ấy. Vì vậy, thay vì trả lời, tôi ngồi vào xe của anh ấy.
Lần này sẽ đi đâu?
Một lúc sau, chúng tôi đã đến nơi cần đến.
Khi bước xuống xe trán tôi đã nhăn lại. Tôi không thể hiểu anh ấy đang có ý định gì, khuôn mặt tôi lộ rõ sự bối rối trước những gì đang xảy ra.
Chúng tôi đang đứng trước một sân vận động bóng chày lớn. Anh ấy không nói sẽ đi xem bóng chày, tại sao anh ấy phải kéo tôi theo tới đây làm gì?
Nhưng lúc này đâu có trận đấu bóng chày nào, đèn trong sân thi đấu đã được tắt, tôi biết bên trong không có người nào đang thi đấu cả.
Tôi trở lại hiện thực khi anh ấy bất ngờ nắm lấy tay tôi và kéo tôi đi một cách thô bạo đến nơi mà anh ấy muốn đến.
"Yên Nhi cô ở đây chờ tôi." Anh bỏ tôi lại đây một mình dưới sân vận động.
Anh ấy lại muốn làm cái gì nữa?
Tôi nhìn quanh tất cả những gì tôi có thể thấy là một bức tường. Trong tâm trí tôi bảo rằng đây là lối vào sân vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-ceo/2930904/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.