Trước khi bọn họ rời khỏi nhà tôi, tôi thấy ánh mắt của mẹ Hạ Tuy đang nhìn về phía mà tôi đang đứng, sau đó bà ấy nói một câu trước khi rời đi.
“Cháu hãy suy nghỉ về những gì cô đã nói với cháu, thế nào.” Bà ấy nói vọng lại.
“Này… Yên Nhi, dù mẹ anh đã nói gì với em, em hãy quên nó đi, đừng để ý đến những lời đó, tạm biệt, gặp lại em sau.” Hạ Tuy nói, sau đó họ rời khỏi nhà tôi. Chỉ còn tôi đứng yên tại chỗ.
Tôi cảm thấy được trái tim mình đập rất nhanh, tôi đưa tay lên ôm lấy lòng ngực mình. Tôi cảm nhận được tình thương của người mẹ dành cho con mình. Người mẹ muốn làm tất cả cho con mình, chỉ cần thấy con mình được vui, được hạnh phúc.
Không giống như mẹ của Trí Thành, mẹ của Hạ Tuy muốn làm tất cả chỉ để cho con mình được hạnh phúc. Còn gia đình của Trí Thành đã làm tổn thương con mĩnh khi cấm cản họ đến với người mình yêu chỉ vì không môn đăng hộ đối. Còn mẹ của Hạ Tuy bà ấy không quan tâm đến quá khứ của tôi, bà ấy chập nhận con người thật của tôi.
Không biết tại sao nhưng trong lòng tôi cảm thấy ấm áp bởi gia đình của Hạ Tuy, tôi cảm thấy họ coi tôi như con cái của họ vậy. Không phải là tôi không thích Hạ Tuy, cũng không phải là tôi chưa sẵn sàng để bắt đầu bước một mối quan hệ mới, nhưng có lẽ, nếu tôi quá vội vàng trong chuyện này, cả hai chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-ceo/2930845/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.