Bỗng chốc toàn thân Âm Ngọc Dao run lên lẩy bẩy, cầm tay em trai muốn kéo nó đi, giọng nói như sắp khóc " Châu...Châu Nghị, chúng ta mau chạy..."
" Em không chạy nữa, em muốn giết chết hắn."
Ngay sau câu nói đầy tức giận đấy, Châu Nghị hất tay cô ra, tay siết lại thành nắm đấm lao về phía Tử Lâm.
Anh nhếch mép cười khinh" Đúng là châu chấu đá xe."
Tay anh cầm cây gậy sắt vung lên cao, Ngọc Dao kinh hãi khiếp sợ hét toáng lên " Không được."
Một tiếng " Bốp" cơ thể của người em trai cô từ từ nghiêng người, rồi đổ kềnh ra mặt đất, ngay trước mắt cô, máu từ đầu chảy ra rất nhiều, loang lổ khắp mặt đất.
Ngọc Dao chấn động sốc đến ngây người, hai chân mềm nhũn như không có sức sống ngồi bệp xuống đất, khoé mắt ứa ra những giọt lệ, cổ họng nghẹn cứng, lắp bắp không nói lên lời.
Cặp mắt anh lạnh lẽo nhìn Châu Nghị nằm bất động dưới đất, rồi liếc nhìn qua cô, bước qua cái xác tiến từng bước đến chỗ Ngọc Dao.
Anh dùng gậy sặt nâng cằm cô lên, đôi mắt ngấn lệ, không thèm để ý tới anh, chỉ chăm chăm nhìn vào đứa em trai đang nằm trong vũng máu, lòng cô đau đớn muốn chạy lại chỗ em trai mình ngay tức khắc.
" Khá ưa nhìn, thật không nỡ xuống tay."
Giọng nói như trêu hoa ghẹo nguyệt cất lên, đầy kinh tởm cùng với đó là ánh mắt của d.ục vọng nhìn chằm chằm vào cô.
Anh ngồi xuống bên cạnh cô, dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-anh/2511438/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.