Ngọc Dao giật mình lùi lại.
Thấy vậy Cảnh Thiên cũng gượng gạo mà thu tay về.
" Nếu muốn cần gì thì cứ nói với tôi. Cậu ấy tầm khoảng 5 ngày nữa mới về."
" Cảm ơn anh."
Cảnh Thiên cũng không nói gì thêm mà rời đi trong sự buồn bã, cô đang giữ khoảng cách với anh, chỉ vì Mặc Tử Lâm.
Cảnh cửa đóng lại, thì cũng là lúc Ngọc Dao ngồi bệt xuống đất, cô không biết phải làm thế nào nữa. Ban đầu còn muốn giết anh để trả thù cho em trai, nhưng bây giờ cô lại mang thai con anh. Đứa trẻ vô tội, cô không muốn giết nó và cũng không muốn nó sinh ra mà không có cha.
Nhưng liệu anh có giết đứa trẻ này để báo thù cho cha của anh không?
" Cái bụng sẽ ngày một lớn lên, đến lúc đó sẽ sẽ còn giấu nổi nữa, mình nên làm gì đây?"
Càng suy nghĩ, càng làm cô mệt mỏi mà ngủ thiếp đi dưới nền nhà.
Trong đầu lại hiện lên một câu hỏi ngớ ngẩn " Anh có thích tôi không?"
Ngủ được một lúc thì Ngọc Dao bị đánh thức bởi tiếng động, cô hé mở mắt thì một đôi chân đi đôi guốc màu trắng cùng với làn da trắng nõn đang trước mắt cô.
Cô giật mình choàng tỉnh , ngồi bật dậy lùi ra sau. Phía sau ả ta, còn có hai người đàn ông khác cao to nữa. Trực giác cho cô biết, người phụ nữ trước mặt này nguy hiểm cỡ nào.
" Cô...Cô là ai?"
" Là vị hôn thê của Mặc Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-anh/2511380/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.