" Cục cưng thích quá!" Tên đàn ông ấy cất giọng thoả m.ãn, không ngừng cùng Thảo Nhi hoà vào nhau, cao trào đến lãng mạn.
Thời gian trôi đi. Sau khi làm xong, giải toả mọi buồn bực trong lòng. Thảo Nhi bắt đầu mặc lại quần áo, liếc nhìn ly rượu vang trên bàn rồi cầm lên uống một ngụm.
Thở ra một hơi dài, lạnh giọng nói:
" Về đi, khi nào cần ta sẽ gọi."
" Tuân lệnh, cục cưng." Người đàn ông đó răm rắp nghe lời, vui vẻ mà đáp lại.
Nụ cười của tên đàn ông ấy dần tắt lịm đi, khi bóng lưng Thảo Nhi đi khuất hẳn, gã nhếch mép đầy khinh bỉ, chê lên chê xuống.
" Đúng là dở tệ, rỗng quá rồi, chẳng thú vị gì tý nào. Đúng không? Âm Ngạo."
Người đàn ông tên Âm Ngạo đó dần đi ra, tầm chừng ngoài 40 tuổi. Ánh mắt kiên định tràn đầy sát khí của một kẻ như chứa đựng đầy thù hận trong lòng, lạnh lẽo đến đáng sợ, cất giọng.
" Cứ lợi dụng cô ta cho thật tốt. Con bài này còn giá trị cần dùng."
" Được! Được."
Tại địa bàn nhà của Mặc Tử Lâm.
Lúc này, gương mặt của Tử Lâm trở nên vô cùng khó coi, đôi mắt đỏ ngầu như máu nhìn chằm chằm vào cái máy tính, nghiến răng mà nói " Lập tức photo nó ra."
Nói xong Tử Lâm liền rời đi, tên đàn em cũng bị doạ cho vã cả môi hồi, ướt sũng lưng áo sau, lẩm bẩm trong miệng " Xem ra, chuyến này tiểu thư Thảo Nhi lành ít dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-anh/2511226/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.