Thấy Cảnh Thiên đưa Ngọc Dao rời khỏi, lúc này sắc mặt Tử Lâm mới biến sắc, vẻ mặt lo lắng, ánh mắt thoáng qua sự buồn bã như đang che giấu một việc gì đấy không thể nói ra, nhỏ giọng với tên đàn em gần đấy " Đi xem cô ấy thế nào?"
" Vâng! Lão đại."
Không ai biết trong lòng anh đang nghĩ cái gì cả. Bắn cô xong, bây giờ lại cử người đi xem tình hình của cô?
Anh vứt khẩu súng trên tay qua một bên, rồi xải bước đến trước thân thể người phụ nữ đang nằm thoi thóp dưới sàn nhà, co rúm lại như một con tôm nhìn thật đáng thương.
Khoé miệng Tử Lâm nhếch lên, ngồi xổm trước mặt Thảo Nhi, mỉa mai.
" Đừng tưởng tôi không biết cái thai đó là của ai. Dùng nó để ép Mặc Tử Lâm này lấy cô sao? Cô cũng quá xem thường tôi rồi đấy. Trình Thảo Nhi, hôm nay tôi không giết cô, nhưng cái thứ trong bụng cô thì không may mắn thế đâu."
" Anh..." Thảo Nhi cố gượng người, dùng hết sức mà cầm ống quần Tử Lâm, thều thào yếu ớt " Tại sao chứ? Em có gì mà thua con nhỏ đấy."
Tử Lâm nhướng mày nhìn Thảo Nhi với vẻ chán ghét, khó chịu mà giật ống quần ra khỏi tay của Thảo Nhi, gắt gỏng " Cô không xứng để đem ra so sánh với Ngọc Dao, một chút móng tay cũng không."
Nghe những lời này, bản thân Thảo Nhi cũng không hiểu tại sao lại rơi nước mắt. Trái tim đau đớn, cảm giác cứ như có ai đó đang dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-anh/2511221/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.