Vài ngày sau, vết thương ở bụng của Ngọc Dao cũng dẫn tốt hơn.
Mặc Tử Lâm không biết trong những ngày gần đây, học từ đâu những chiêu trò luôn cho cô cảm thấy thoái mái một tý, tâm trạng cũng khá lên đôi chút. Anh không còn là một tên xã hội đen kiêu ngạo, không còn là một ông trùm nữa đáng sợ nữa. Mà bây giờ cực kỳ trở nên rất đáng yêu.
Trong lòng Ngọc Dao lại suốt hiện một tia hi vọng, trong đầu thầm nghĩ " Tôi có nên đặt cược một lần nữa, sự tin tưởng còn sót lại cho anh không?"
Tâm tư phức tạp khó nói, Ngọc Dao rũ đôi mi mà thở dài.
" Tiểu Dao Dao, em mệt sao?"
Cô khẽ gật đầu " Dạo này thấy trong người có chút mệt mỏi, ăn gì cũng râm ran khó chịu, buồn ngủ nữa. Nhưng mà chắc không sao, nghỉ ngơi mấy bữa nữa là khoẻ thôi."
" Không được, anh đi gọi bác sĩ đến khám cho em."
" Không cần, anh về đi. Mấy ngày nay anh đều ở cạnh tôi 24/24, cũng mệt rồi, mau về nghỉ đi."
" Anh không về, anh muốn ở lại với em."
" Vậy tùy anh."
Ngọc Dao trả lời khô khốc, cô mệt mỏi mà lại nằm xuống muốn ngủ một giấc.
Trái tim Tử Lâm bây giờ rất mong manh, chẳng biết từ lúc nào, chỉ cần một câu nói vô tình của Ngọc Dao cũng khiến anh đau lòng mà tủi thân. Anh rất sợ mất cô một lần nữa, luôn cẩn thận chăm sóc cho cô, mọi việc ở nhà anh đều bỏ bê không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-le-cua-anh/2511214/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.