Tống Nhuyễn Vi đem Tống Bảo kéo đến bên cạnh, thưởng thức bình thuốc trong tay, cười rộ lên: "Dòng độc đinh của Tống gia, các ngươi tùy tiện muốn đụng vào là có thể đụng được sao?"
Nhìn bộ dáng tươi cười như vậy, những sát thủ vốn muốn tiến lên viện trợ bỗng dừng lại, ăn ý im lặng chuyển phương hướng, lao thẳng về phía những người khác.
Thấy một bóng đen khác lại xông đến, Tô Thanh nhịn không được muốn chửi má nó, cái bọn cỏ đầu tường đáng chết này!
(cỏ đầu tường: ý chỉ những kẻ gió chiều nào che chiều đó)
Nàng rụt thân thể về sau hai bước, đúng lúc Cố Uyên bổ một kiếm sắc bén tới, nháy mắt bức bóng đen kia lùi về mấy bước. Tình huống này phối hợp rất tốt, nhịn không được khen một câu: "Lão gia, chúng ta thực sự rất ăn ý!"
Cố Uyên rũ mắt nhìn nàng, nhận lời khen này.
Chiêu thức của hắn mây bay nước chảy, lưu loát sinh động chuyển một cái, mới vừa lướt đến bên cạnh hắc y nhân, còn chưa thấy rõ động tác liền bị đánh rớt một cánh tay, sau một tiếng nức nở nghẹn ngào, ngã ngồi trên mặt đất.
Thu kiếm trở về, cuộc chiến xung quanh cũng đã kết thúc, giọng Cố Uyên lạnh lùng đến cực điểm: "Sẽ không phải là chỉ có chút khả năng này đi?"
Đao quang kiếm ảnh cũng không bằng nghĩa trang tràn ngập huyết khí.
Câu nói vừa dứt, trong miệng nhóm bóng đen truyền ra tiếng cười bén nhọn cao vút.
Tất cả tiếng cười giống như phát ra từ cùng một người, tầng tầng lớp lớp lời nói xung quanh, quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-gia-khong-hoan-luong/65840/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.