Hai ngày sau, thu thập xong bọc hành lý, Tô Thanh đi ra đình viện, gặp đoàn người sắp xuất phát ở cửa Trần phủ.
Nàng không khỏi liếc qua hướng màn che xe ngựa kia.
Gió nhẹ thổi qua, màn che phấp phới vài cái, tựa như ầm ĩ náo nhiệt bên ngoài không khơi nổi hứng thú cho người ngồi trên xe kia, yên tĩnh dị thường.
"Thục cô nương mời lên xe." Bộ Tiện Âm hời hợt mời nàng qua một chiếc xe ngựa khác.
Tô Thanh nhìn một hồi, thấy Cố Uyên quả thực không có ý tứ nói gì với nàng, không cam tâm tình nguyện lên xe ngựa. Không lâu sau, Bộ Tiện Âm mang theo Tô Mạc cùng lên xe, lạnh lùng lườm hắn một cái rồi tiếp tục chải tóc.
Bộ Tiện Âm mặt không đổi sắc nhận ánh mắt ghét bỏ của nàng, hiểu rõ cười cười, quay đầu ý tứ sâu xa nói với Tô Mạc: "Nhìn tâm tình Thục cô nương không tốt lắm, dọc đường đi phải cẩn thận một chút."
Tô Mạc nhìn hắn, lại nhìn Tô Thanh một chút, yên lặng gật đầu, dư quang vẫn thỉnh thoảng liếc qua hai người.
Bên ngoài nháo ầm ĩ là nhóm bắt đầu xuất phát đi Cô Xạ Thành trước, xe ngựa bên cạnh chấn động cũng bắt đầu chậm rãi đi về phía trước.
Tô Thanh nằm trên cửa sổ xe nhìn ra ngoài, xa xa đoàn xe bên kia cách mình ngày càng xa, lông mày cau chặt. Quay đầu liếc qua bộ dáng cười tủm tỉm của Bộ Tiện Âm, tức mà không dám nói gì: "Hai ngày nay tình huống lão gia thế nào?"
Bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-gia-khong-hoan-luong/2140331/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.