Tiếng vỗ tay trong phòng hội nghị phát ra, Nguyễn Ngôn Ninh dừng một chút mới nói, “Xin hỏi chị có thể nói rõ vấn đề được không?”
“Cô cứ đến bệnh viện đi rồi nói tiếp.” Đây là yêu cầu.
“Hiện tại tôi không có mặt tại bệnh viện, có chuyện gì chị cứ nói qua điện thoại nhé.”
“Tốt nhất cô nên tới bệnh viện, vấn đề này khá nghiêm trọng, không thể vài lời qua điện thoại là giải quyết được. Gặp mặt trực tiếp là muốn tốt cho cô thôi.”
Vấn đề nghiêm trọng.
Trong lòng Nguyễn Ngôn Ninh cồn cào.
Mặc dù không biết chuyện gì xảy đến nhưng cô luôn thấy bất an. Người gọi cho cô ở bên khoa y tế, họ muốn cô phải về bệnh viện ngay lập tức.
Trầm mặc hai giây, Nguyễn Ngôn Ninh bình tĩnh trả lời, “Vâng, tôi sẽ đến bệnh viện ngay.”
Cô còn chưa nói hết lời, đối phương đã tắt điện thoại.
Cuộc điện thoại kết thúc, đúng lúc Giang Hàn gửi wechat hỏi cô ở chỗ nào.
Hẳn là anh đến ghế cô ngồi khi nãy nhưng không thấy người.
Nguyễn Ngôn Ninh trả lời, “Ở bệnh viện có chút chuyện, em phải về xem tình hình.”
Giang Hàn: Có chuyện gì? Cần anh đưa em về không?
Tối hôm qua Giang Hàn có nói với cô rằng trưa nay phải cùng Lưu Kế Nghiêu và các vị tiền bối ăn cơm trưa. Bây giờ đã gần 11 giờ, nếu anh đưa cô về bệnh viện sẽ không kịp ăn bữa trưa.
Hơn nữa cô chưa biết ở bệnh viện xảy ra chuyện gì, không thể để anh lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-nu-hon-chuc-ngu-ngon/2921564/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.