Tiễn Giang Hàn đi, Nguyễn Ngôn Ninh thấy trong lòng vắng vẻ.
Rõ ràng mấy năm trước Giang Hàn ở nước ngoài cô cũng không có cảm giác thế này.
Nguyễn Ngôn Ninh gục mặt xuống bàn làm việc của anh một lát, đang định đứng dậy xem vài quyển sách nghiệp vụ thì Đường Đậu đẩy cửa phòng ra.
Thấy chỉ có Nguyễn Ngôn Ninh ở trong phòng thì vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm.
“Cậu còn thời gian ở đây chơi hả?” Đường Đậu vừa bước vào đã lớn giọng.
Nguyễn Ngôn Ninh thu hồi ánh mắt, “Sao vậy?”
“Trên trang chính thức của trường công bố danh sách các giáo sư đủ điều kiện hướng dẫn sinh viên. Khi mình đi tìm cậu đã thấy Trương Xuân Hiểu và mấy người khác xin nghỉ để tới tìm người hướng dẫn.”
Nguyễn Ngôn Ninh nghe vậy thì nhanh chóng lấy điện thoại mở trình duyệt tìm trang web chính thức của trường, xem danh sách các giáo sư do trường thông báo.
Cô lướt xuống, nhìn theo thứ tự từ trên xuống dưới.
Khi nhìn thấy tên người hướng dẫn giải phẫu tuyến tụy, động tác lướt danh sách dừng lại. Đường Đậu cũng nhìn thấy cái tên đó, kích động vỗ vỗ Nguyễn Ngôn Ninh.
“Giáo sư Giang đủ tiêu chuẩn hướng dẫn sinh viên! Chẳng phải cậu nói muốn tham gia giải phẫu tuyến tụy sao? Bây giờ có giáo sư Giang hướng dẫn rồi.”
Ban đầu Nguyễn Ngôn Ninh cũng bất ngờ vì Giang Hàn có thể hướng dẫn sinh viên nhưng nghĩ đến báo cáo nghiên cứu khoa học của anh thì anh đã đủ tiêu chuẩn bằng thạc sĩ rồi.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-nu-hon-chuc-ngu-ngon/2921535/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.