Khi cửa phòng làm việc bị gõ, Giang Hàn mới từ máy tính ngẩng đầu lên.
Anh nhìn đồng hồ, mới qua tám giờ tối một chút.
Xoa huyệt thái dương nhức mỏi, anh nói với người vừa gõ cửa, “Mời vào.”
Cửa phòng được đẩy ra, Trần Tinh Nguyệt mang hai cốc cà phê bước vào.
“Em vừa mới hoàn thành ca phẫu thuật đột xuất, nghe y tá trưởng nói anh chưa về nhà nên tiện thể mang cho anh cốc cà phê.” Trần Tinh Nguyệt đặt một cốc lên bàn làm việc của anh.
Giang Hàn tựa lưng vào ghế ngồi, liếc nhìn cốc cà phê, “Anh vừa mới duyệt bản thảo giúp bên tạp chí.”
Các bản nghiên cứu khoa học của Giang Hàn đều hoàn hảo. Mấy năm gần đây không ít tòa soạn liên hệ đăng bài. Trần Nguyệt Tinh nghe nói khi anh còn ở bên Mỹ, các tạp chí trong nước và ngoài nước ngỏ ý muốn nhờ anh xét duyệt bài nghiên cứu.
Trần Tinh Nguyệt ngồi xuống đối diện anh, nhấp ngụm cà phê tìm đề tài nói chuyện, “Em còn tưởng anh không phạt hai thực tập sinh kia. Thấy mấy y tá nói anh phạt họ thay băng cho bệnh nhân cả ngày hôm nay.”
“Các em ấy vẫn tiếp tục thay băng cho bệnh nhân đến tận bây giờ?”
Anh nhớ rằng đã nói với họ bảy giờ có thể tan làm.
“Thay băng thì không còn.” Trần Tinh Nguyệt chuyên tâm nhìn Giang Hàn, “Chỉ là em mới đi qua phòng học, thấy một trong hai đứa đang luyện khâu.”
Giang Hàn hơi ngạc nhiên hỏi Trần Tinh Nguyệt, “Là ai?”
“Chính là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-nu-hon-chuc-ngu-ngon/2921507/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.