Lúc này, Nam Kinh Luân mặc dù không muốn nhưng vẫn phải buông cô ra, nghiêm chỉnh ngồi về ghế lái.
“Nha, chúng ta đang đi đâu, đây rõ ràng không phải đường về nhà, anh định đem em bán đi sao?”
“…Em lại bắt đầu nói mê sảng rồi đấy.”
An Nhiên cười cười: “Vậy rốt cuộc là đi đâu a?”
“Quần áo của em đều cũ rồi, cũng không có mấy cái trang sức, vừa vặn hôm nay anh được nghỉ, chúng ta đi mua sắm, sau đó ăn cơm rồi đi chơi.”
-----------------------------------------
Cửa xe mở ra, hắn giơ tay đỡ lấy cô đang chậm rãi bước xuống, cẩn thận giơ một tay chắn trên đầu tránh cô bị va đầu: “Em muốn mua gì trước?”
Cô vui vẻ ôm cánh tay hắn: “Em cái gì cũng đều không nhớ, tùy anh dắt em đi nha.”
Nam Kinh Luân nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy sức sống của cô, trong lòng cũng vui theo, liền dịu dàng cúi xuống hôn nhẹ lên mái tóc cô: “Ủy khuất cho em rồi.”
Sau đó… An Nhiên nhàm chán ngồi trên ghế lót đệm trong cửa hàng lớn, xung quanh là vô vàn những bộ trang phục xinh đẹp, tinh xảo, rực rỡ, đắt tiền. Còn trước mắt cô, là một người đàn ông đang cực kì cẩn thận, tỉ mỉ chọn lấ từng bộ đồ trên giá treo mà vứt xuống bên cạnh chỗ ngồi của cô.
“Kinh Luân, cần nhiều đến vậy sao?”
“Cần. Tạm thời như vậy đã, em đem vào thử trước đi.”
Cô khó khăn ôm đầy hai tay quần áo đi khỏi.
Thấy cô đã vào bên trong, hắn mới buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-tinh-yeu-tron-ven/2918476/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.