“Em xong sớm vậy à?”
An Nhiên ngồi vào trong xe, vươn vai một cái: "Vâng, cũng không quá gấp gáp."
"Vậy cùng anh tới siêu thị nhé, mua nguyên liệu nấu Sunday roast cho em."
"Được nha."
-----------------------------
Nam Kinh Luân kéo xe đẩy hàng, cô hớn hở chạy trước hết nhòm cái này lại ngó cái kia, hệt như một đứa trẻ hào hứng khi được đi chợ.
Còn chưa đi tới nơi cần tới, cô đã nhặt nhạnh rồi nhét đầy cả một xe đều là đồ ăn vặt.
Gương mặt của hắn không có vẻ gì là lo cho túi tiền của mình, luôn treo một nụ cười đầy sự cưng chiều: "Bảo bối, nhiều lắm rồi, ăn nhiều đồ ăn vặt không tốt đâu."
An Nhiên quay đầu nhìn hắn bĩu môi: "Mấy cái này đều là hàng ngoại mà, đâu có không tốt."
Hắn đi tới, giành lấy gói snack trong tay cô, cùng với mấy loại đồ ăn khác có vị cay và hai hộp kem trong xe đẩy, ném hết lại chỗ cũ.
Cô hoảng hốt kéo tay hắn: "Anh làm gì a, sao lại trả về giá để chứ"
Nam Kinh Luân không hề dao động gõ một cái lên trán cô: "Em đang đến tháng đấy. Đồ cay, đồ lạnh, đồ chua đều không được phép ăn."
Nói xong, hắn kéo tay cô đi nhanh qua nơi bán đồ ăn vặt, tới gian đồ tươi sống.
An Nhiên đi ba bước lại ngoái đầu lại nhìn một lần, ủy khuất mếu máo thể hiện sự tiếc nuối và lưu luyến với các bé đồ ăn tội nghiệp không được cô giúp đỡ tiêu thụ: "Tạm biệt, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-tinh-yeu-tron-ven/2914501/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.