Giọng nói của cô ta không hề nhỏ, sự chú ý của mọi người xung quanh ngay lâp tức đổ dồn về phía trung tâm rạp.
An Nhiên không muốn làm lớn chuyện nên cố nén sự tức giận trước thái độ ngang ngược ấy, hạ giọng xuống: “Tôi chỉ nhắc nhở cô thôi, to tiếng sẽ làm phiền đến người khác đó.”
Hắn ở bên cạnh, khoanh tay dựa lưng vào ghế, đôi mắt nhìn chằm chặp vào bạn của cô gái kia. Người bạn ấy cảm nhận được sự lạnh lẽo chạy dọc sống lưng, e ngại kéo tay cô gái đang manh động: “Được rồi cậu đừng vậy nữa, mau xem phim đi.”
Lúc này cô ta mới hừ lạnh một cái rồi quay ngoắt đi.
Cô cứ tưởng mọi chuyện đã dừng lại ở đây, thế nhưng mọi chuyện lại không đi theo hướng êm đẹp.
An Nhiên tận hưởng cảm giác ấm áp, vui vẻ ngả người dựa vào hắn mà xem phim.
Đột nhiên, cô cảm thấy cái chăn đang đắp trên chân mình bị lôi kéo. Còn chưa kịp phản ứng gì, thì ‘xoạt’ một tiếng, cả cái chăn cứ như vậy bị cô gái hung hăng lúc nãy giật đi.
Khí lạnh bất ngờ ập tới khiến cả người cô bất giác run nhẹ.
“Này, cô làm gì thế?”
Cô gái kia trừng mắt nhìn lại cô: “Tôi chỉ lấy cái chăn thôi, cô xem tôi chịu lạnh từ nãy tới giờ rồi.”
“Nhưng đây là chăn của tôi, cô không hỏi ý kiến đã lấy, không cảm thấy mình rất trơ trẽn sao?”
Nói, cô vươn tay muốn lấy lại cái chăn, thế nhưng cô không ngờ tới, cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-tinh-yeu-tron-ven/2914489/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.