Tối muộn, Nam Kinh Luân nhận được một cuộc điện thoại bất ngờ. Mười lăm phút sau, hắn đã có mặt tại trang viên nhà Lavinstone.
Người làm đã được phân phó đợi sẵn trước của lớn để đưa hắn vào trong.
Lên tới nơi, hắn chỉ thấy một căn phòng đầy người, tất cả mọi người đang vây quanh một cái bàn làm việc, vẻ mặt ai nấy đều khó coi.
Hắn tiến lên trước, cúi đầu chào bà Nawalt và Bronwil, sau đó nhìn về phía Camellius đang ngồi xổm bên cạnh chân bàn. Anh đưa tay về phía gầm bàn, sau đó là âm thanh sột soạt phát ra, anh lại vội rụt tay lại trong.
Sắc mặt của bà Nawalt không được tốt khi đối diện với hắn, dù sao hắn cũng đã khiến cháu gái bà suýt nữa kết thúc mạng sống ở tuổi 18. Thế nhưng trong tình huống hiện tại, cho dù không hài lòng bao nhiêu đi chăng nữa, bà cũng chỉ thể hiện ra mặt chứ không đuổi hắn đi.
Camellius đánh mắt tới, thấy hắn đã đến thì chậm chạp chống tay đứng dậy, day day trán: “Lại đây đi.”
Nam Kinh Luân biết anh đang nói với mình, không chần chừ gì lập tức tiến lên. Lúc này, hắn mới thấy được ngọn nguồn khiến cả dinh thự loạn cào cào hết cả lên. Hình ảnh cô gái nhỏ bất lực ôm lấy đầu gối ngồi thu mình trong góc gầm bàn được thu hết vào trong mắt hắn.
Gương mặt An Nhiên lấm lem nước mắt, khóe mắt cùng chóp mũi ửng đỏ, hai hàng mi rung rung, nước mắt đọng đầy chực chờ tuôn ra. Cô trông cứ như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-tinh-yeu-tron-ven/2914433/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.