Chương 8 \( p2 \)
Trên đường chạy đi cả hai chẳng ai mở miệng nói với nhau câu nào Mỹ Linh vì chán khiến cô ngủ gật , Thiên Phong nhẹ đỗ xe vào bên đường lấy áo khoắc lên người cô rồi chạy tiếp .. thật ra anh có rất nhiều điều muốn hỏi nhưng chắc gì cô đã chịu nói ?
Cả hai ở cạnh nhau đã gần hết nửa ngày thế mà cô vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt với anh , ngay cả lời nói cũng hạn chế
Ánh mắt khẽ liếc nhìn cô qua tấm kính chiếu hậu kia anh thấy cô ngủ rất an tĩnh , nhưng vẻ mặt vẫn có gì đó chẳng thể nào thả lỏng .. xuất khoảng thời gian qua cô đã gặp những gì ? Cuộc sống có tốt như những gì mình mong muốn ?
Cô bây giờ trở lên gầy hơn trước rất nhiều nhìn cũng rất đẹp nhưng anh vẫn thích cô như trước , lúc đó nhìn có da có thịt chứ không như bây giờ mỏng manh dễ vỡ
" Mỹ Linh,.. " đến nơi Thiên Phong còn đậu xe chờ cô ngủ hơn 15 phút nữa mới gọi dậy , Mỹ Linh cau mày từ từ mở mắt ra khẽ dụi mắt .. phải ngồi chờ hơn 1 phút cô mới thật sự tỉnh táo hơn
" Đến nơi rồi sao ? " Cô bước xuống đảo mắt nhìn xung quanh nơi này,.. tại sao Thiên Phong lại đưa cô đến đây ?
" Còn nhớ nơi này không ? " Mỹ Linh nghe vậy khẽ im lặng nơi này làm sao cô có thể quên ? Bao nhiêu ký ức tuổi thanh xuân cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-thanh-xuan/3268445/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.