Chương 5 \( p2 \)
Từ lúc trở về cô chẳng nói chẳng rằng câu nào ba mẹ cô thì không ngừng lo lắng , sao con bà duyên phận lúc nào cũng lận đận vậy ? Nó đã làm cái gì lên tội mà ông trời không muốn nó hạnh phúc ?
" Mỹ Linh con uống ít nước cam cho mát " mẹ cô đi đến bên giường cầm ly nước đưa cho con gái , Mỹ Linh nhẹ mỉm cười nhận lấy
" Mẹ con không sao đâu đừng lo cho con " cô biết mẹ cô lên đây có ý gì nhưng lúc trước khác bây giờ khác , cô trưởng thành rồi không phải cô nhóc yếu đuối ngày nào
Cũng chẳng phải có một chút chuyện là khóc như đứa con nít , cô lớn rồi không muốn ba mẹ cứ mãi bận tâm về mình
" Con gái ngốc này lo cho mình không lo lại đi an ủi mẹ , hứa với mẹ phải thật mạnh mẽ con nhé " bà ôm con gái vào lòng tay khẽ đưa lên lưng cô xoa , lúc nãy mẹ Thiện Minh đến đây bà đã biết không có gì tốt lành rồi .. xuất những năm qua mẹ Thiện Minh luôn có thành kiến với con gái bà , nếu Thiện Minh không uy hiếp có lẽ con gái bà cũng không yên ổn đến bây giờ
" Mẹ con lớn rồi con nói sẽ thay đổi thì chắc chắn sẽ thay đổi , mẹ không thấy bây giờ con rất thành công sao ? Yên tâm đi mẹ đừng lo lắng cho con lỡ ra lại bị bệnh " cô mỉm cười thật tươi an ủi mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-thanh-xuan/3268442/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.