\#19
Thời gian mà Mỹ Linh tỉnh lại cũng đã là buổi sáng của hôm sau , buổi tối hôm trước Thiện Minh năn nỉ mãi mẹ cô mới cho ở lại .. ngoài ra bà không cho phép ai đến gần con gái mình hết , ngoại trừ bác sỹ hay y tá của bệnh viện mà thôi
Cô giáo có đến giải thích nhưng nhất quyết bà không chịu nói chuyện , cuối cùng cô giáo cũng đành bất lực mà trở về nhà còn về Thiên Phong không cần nghe nói bà đã đổi đi
Lúc trước bà từng rất thích Thiên Phong vì anh là bạn thân của con gái bà , hai đứa nhà gần nhau nên lúc nào cũng đi gần nhau .. nhưng giờ hết rồi bao nhiêu tổn thương con gái bà phải chịu vậy đủ rồi
" Mỹ Linh cậu tỉnh rồi " Thiện Minh vui mừng chạy lại nắm lấy bàn tay cô , Mỹ Linh vẫn có chút khó chịu mơ mơ màng màng mở mắt ra
" Thiện Minh sao cậu ở đây ? " Cô khó khăn mở miệng nói , hai lần cô đến bệnh viện đều là Thiện Minh đưa đến .. người đầu tiên khi cô nhìn thấy cũng là Thiện Minh , sao lại quá trùng hợp vậy nhỉ ?
" Cậu khó chịu thì đừng nói thế nào có đau ở đâu không ? Tớ gọi bác sỹ nhé ? " Thiện Minh lo lắng nhìn cô hỏi anh đang mừng đến phát khóc đây , cũng may là cô tỉnh rồi không thôi chắc anh điên mất
" Cậu chưa trả lời tớ " Mỹ Linh thở dài nhìn Thiện Minh , trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-thanh-xuan/3268436/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.